-
XII. XÉ GIẤY
Ngày hôm ấy, ngoài số hơn chục người đàn ông và đàn bà mà quần áo rách rưới, lôi thôi, tỏ rằng đó là những người dân nghèo, bán hàng rong, thất nghiệp, hành khuất dở, vân vân. đến cầu cứu ông thầy thuốc của Thành Phố là ông y sĩ Nguyễn Huy Quỳnh, một…
-
XI. CẦM GIẤY
Bọn con gái của phúc đường sống những đoạn đời thâm khuê kín cổng cao tường cũng như những thiếu nữ cấm cung của các dòng dõi quý phái… Họ đã xin quan trên cấm không cho tôi vào nhà Lục xì! Tôi không được bén mảng đến chỗ họ nữa! May sao mà tôi…
-
X. CÁI QUAN ĐIỂM CỦA NHÀ CHUYÊN TRÁCH
Ta có thể nào tả cảnh nhà Lục xì, nghĩa là phúc đường của những kỹ nữ, mà tuyệt nhiên không hề đả động gì đến vấn đề mãi dâm không? Về vấn đề này, người viết cũng đã nhiều. Vậy mà cứ như tình hình hoa liễu ngày nay, viết nhiều thế nào tưởng…
-
IX. HỌC TRÒ VÀ CÔ GIÁO
Hôm 2 Đécămbrơ 1933, quan Toàn quyền ký nghị định đặt cho Đông Dương một Ủy ban bài trừ bệnh hoa liễu. Hôm 2 Mai 1934, theo lời đề nghị của ông Đốc lý Virgitti, Nhà nước lập một Hội gọi là Li-kơ Prô-phai-lac-tik, mục đích là khảo cứu cái vấn đề rắc rối trong…
-
VII. BỌN GÁI CỦA “SỔ ĐOẠN TRƯỜNG”
Vích-to Hiu-gô đã nói: Trong nhân loại, không có một ai lại trong sạch đến bậc không đáng phải chịu một thứ hình phạt gì. A-na-tôn Phran-xơ cũng viết: “Sự ngây thơ thường chỉ là một cái may hơn là một cái đức hạnh”. Đến nhà triết học Ét-xki-rô thì câu nói còn đầy đủ hơn…
-
VIII. MỘT NGÀY KHÁM BỆNH
Những ngày thứ tư và thứ sáu, cả buổi sáng, người gác cổng nhà Lục xì không phải cài then mà chỉ khép cửa. Vì ấy là những ngày phiên. Từ bảy giờ đến tám giờ rưỡi, độ chừng năm chục chiếc xe tay đã đỗ trước cái cửa xám của tòa nhà bên trong…
-
VII. BỌN GÁI CỦA “SỔ ĐOẠN TRƯỜNG”
Vích-to Hiu-gô đã nói: Trong nhân loại, không có một ai lại trong sạch đến bậc không đáng phải chịu một thứ hình phạt gì. A-na-tôn Phran-xơ cũng viết: “Sự ngây thơ thường chỉ là một cái may hơn là một cái đức hạnh”. Đến nhà triết học Ét-xki-rô thì câu nói còn đầy đủ hơn…
-
VI. BAN “ĐỘI CON GÁI”
Người gác cổng phúc đường, hay còn được gọi là Đít-panh-xe, sau khi nhìn qua cái cửa tròn nhỏ một cách nghi hoặc, đã mở rộng một cánh cửa lớn cho tôi… Lúc ấy vào tám giờ sáng một ngày thứ ba. Không phải ngày khám bệnh nhưng trong phòng giấy ông Ma, thanh tra…
-
V. CUỘC ĐI BỘ TRONG NHÀ LỤC XÌ
Cái cửa nhà Lục Xì vậy đã mở thật. Cái cửa ấy lại mở một cách dễ dàng và rộng rãi cho đủ một số đông người lọt vào. Câu niệm thần chú trong chuyện anh chàng A-li Ba-ba? Ấy là cuộc đi thăm nhà phúc đường của ông lão nông đại sứ của chính…
-
IV. SỰ HẠI CẦN PHẢI CÓ
Từ khi người ta sống với nhau thành xã hội, có lẽ từ thời thượng cổ, nhân loại cũng đã đau đớn ê chề về nạn mại dâm, như đau một cái nhọt độc, như đau một cái ung thư, mặc lòng đã hết cách bài trừ mà nó vẫn cứ phải kéo lê nó…
