-
ĐỜI THỪA
Từ ngửng mặt lên nhìn Hộ ba lần. Ba lần, Từ muốn nói, nhưng lại không dám nói. Hắn đang đọc chăm chú quá. Đôi lông mày rậm của hắn châu đầu lại với nhau và hơi xếch lên một chút. Đôi mắt sáng quắc có vẻ lồi ra. Cái trán rộng hơi nhăn. Đôi…
-
LÃO HẠC
Lão Hạc thổi cái mồi rơm, châm đóm. Tôi đã thông điếu và bỏ thuốc rồi. Tôi mời lão hút trước. Nhưng lão không nghe. Ông giáo hút trước đi. Lão đưa đóm cho tôi. Tôi xin cụ. Và tôi cầm lấy đóm. Lão thong thả giở gói thuốc lào của lão, vo viên một…
-
ĐIẾU VĂN
Thế là xong. Anh chết rồi đấy nhỉ? Không lẽ tôi lại vui khi được một cái tin như thế. Nhưng thật tôi cũng không biết có nên buồn không đấy. Có người bảo: Sống khổ đến đâu, cũng còn hơn chết; cái tâm lý chung của người đời như vậy. Tuy vậy, tôi đã…
-
TƯ CÁCH MÕ
Bây giờ hắn đã trở thành mõ hẳn rồi. Một thằng mõ đủ tư cách mõ, chẳng chịu kém những anh mõ chính tông một tí gì: cũng đê tiện, cũng lầy là, cũng tham ăn. Hơi thấy nhà nào lách cách mâm bát là hắn đến ngay. Hắn ngồi tít ngoài xa, ngay chỗ…
-
TRUYỆN TÌNH
Buổi sáng sướng nhất của một cậu học trò có lẽ là buổi sáng đầu tiên trong vụ nghỉ hè. Tối hôm trước, người ta không thắp đèn, đi chơi thật khuya mới chịu về. Người ta lên giường nằm, hơi mỏi chân và hơi mệt trong người, nhưng cái đầu nhẹ thênh thênh. Bao…
-
LÀM TỔ
Thuận rồi đấy! Phải, nếu thời gian còn giữ được cái nhịp thường của nó thì về rầy đêm dài, ngày ngắn, ban đêm đã có sương, người ta đắp một cái chăn đơn vừa dễ chịu, ban ngày thì mát mẻ, trời rất xanh, không khí trong veo, nắng dịu, heo may dãi đồng.…
-
QUÁI DỊ
Năm ấy mất mùa. Lúa làng xấu lắm. Chúng tôi gặt ruộng nhà xong, mới đi gặt thuê được mỗi người vài ba buổi mà lúa làng đã vãn. Chúng tôi bàn nhau ra Đông gặt. Bọn chúng tôi có bốn người. Trong số ấy, có ông Nhiêu Tiêm đã đi gặt xa nhiều lắm;…
-
GIĂNG SÁNG
Điền có bốn cái ghế mây. Tất cả đồ đạc trong nhà, chỉ có bốn cái ghế mây này là có giá. Không phải Điền mua. Tính Điền rất ghét mua. Từ ngày ra ở riêng đến giờ, Điền mới mua có một lần. Ấy là một cái giường bằng gỗ bưởi của một người…
-
ĐÒN CHỒNG
Khôn đòn quan, gái ngoan đòn chồng. Việc ấy đã xẩy ra giữa chợ, có bao nhiêu người biết. Bao nhiêu người ấy là đàn bà cả. Bà thì lắc đầu, bà thì chép miệng. Có những bà cẩn thận với tai tiếng quá, rụt cổ lại, làm cái điệu bộ của một người khi…
-
NHÌN NGƯỜI TA SUNG SƯỚNG
Ngạn đã cố không nghĩ nữa. Nhưng ý nghĩ cứ tự nhiên trở lại. Nó trở lại với Ngạn khi Ngạn không còn phải chen chúc trên xe lửa. Ngạn đã ngồi thư thái trên một chiếc xe kéo bon bon về làng. Cảnh rất tươi vui. Ngạn cũng ép lòng mà nghĩ thế. Bởi…
