KẾT


Tôi hiểu ra, chữa lành không phải là xóa hết vết thương, mà là sống cùng nó một cách nhẹ nhàng hơn. Và trong hành trình ấy, điều duy nhất tôi cần mang theo… chính là những dịu dàng. Tôi – một người từng chắp vá mình bằng vô số mảnh vụn: từ lời nói nhẹ tênh của một người lạ, từ một vòng tay vụng về, từ một bữa cơm chan nước mắt… Tôi đã tự vá mình lại – không hoàn hảo, không nguyên vẹn, nhưng là tôi – dịu dàng, đủ đầy, và dũng cảm bước tiếp. “Chúng ta rồi sẽ ổn, không phải vì thế giới thay đổi, mà vì ta chọn sống nhẹ hơn với những nặng nề trong lòng.”