Reacto ngồi giữa phòng như cái bóng đèn tròn cắm vào ổ điện cảm xúc. Hai má phúng phính, mắt long lanh như chuẩn bị thi… cảm xúc cấp tốc. Tôi nhìn nó rồi nhìn Ari: — Cô ơi… dạy nó bấm đúng có chắc là nằm trong mô tả công việc của tụi em không ạ? Ari thở dài kiểu “cô mong tụi em thương cô mà làm”: — Ở Markétia, cảm xúc là trung tâm. Ai bấm sai, mạng hiểu sai, thế giới loạn. Mấy chuyện nhỏ dễ thành drama lớn lắm. Minh đứng chống nạnh như cô giáo mầm non nhập vai: — Để đó cho em. Reacto! Ngồi ngay ngắn! Reacto lập tức đổi tư thế: ngồi thẳng, tay đặt lên đùi, mắt mở to đầy quyết tâm. Mi nghiêng đầu qua thầm thì: — Linh ơi… nó nhìn giống đứa chuẩn bị thi cuối kỳ thật á… Pixel bay tới, đeo lên cái kính dày tổ chảng (không ai biết lấy từ đâu): — Bài học 1: Bấm cái gì, phải hiểu cái đó. Reacto giơ tay: — Nhưng em bấm theo vibe xung quanh mà! Minh búng trán nó: — Vibe gì? Mày bấm haha vào quảng cáo bánh kem, làm crush tao tưởng tao cười vô mặt người ta đó! Reacto chun môi: — Nhưng icon haha dễ thương quá mà… Mi khoanh tay: — Ờ dễ thương đó, nhưng gây họa nha bé. Bài học 1: Tim – Haha – Buồn – Giận Ari đặt bảng cảm xúc trước mặt Reacto. Ari: — Rồi, giải thích từng cái. Reacto nhìn bảng như nhìn đề thi bất ngờ: tim — cái này… yêu đời! haha — cái này… vui! huhu — cái này… buồn chắc luôn, mặt đỏ tức giận — cái này giận, nhưng em hiền nên em ít xài. Pixel gật đầu… một nửa. — Rồi. Lúc nào bấm haha? Reacto suy nghĩ 0 phẩy 5 giây: — Khi thấy cái gì vui… hoặc không vui… hoặc hơi vui… hoặc không biết bấm gì thì bấm haha cho đỡ trống trải… Minh hét lên như muốn gọi phụ huynh: — ALO??? “KHÔNG BIẾT BẤM GÌ” THÌ ĐỂ TRỐNG! Ai bắt bấm haha?! Reacto nhún vai: — Tại nó tròn tròn dễ thương… Mi ôm trán: — Vậy nãy giờ nó bấm theo… nhan sắc icon chứ không theo cảm xúc thiệt?! Tôi gật mạnh: — Vụ án xong rồi đó: Thủ phạm là “bấm theo độ cute của icon”. Bài thực hành: Đọc tình huống – Bấm đúng icon. Ari bật màn hình, hiện 3 bài đăng. Tình huống 1: Ảnh mèo đội nón sinh nhật Reacto bật dậy: — HA HA HA HA! Minh kéo tai nó: — MÈO ĐỘI NÓN SINH NHẬT MÀ MÀY CƯỜI GÌ??? Reacto lập tức chuyển mood: — À vậy… tim? Pixel: — Chuẩn. Reacto đập tay: — Ổn áp! Tình huống 2: “Hôm nay điểm kiểm tra của em thấp quá…” Reacto nhìn 3 giây… Rồi lại HAHA. Cả phòng: KHÔNG!!! Reacto hoảng: — Ơ tại icon haha dễ thương… Ari bóp trán: — Không phải bài nào cũng dành cho icon đẹp, con. Mi ngồi xuống như chị hai dạy em út: — Người ta buồn. Mình đừng cười. Nghe chưa? Reacto lí nhí: — Dạ… em xin lỗi mấy bạn… Tình huống 3: Quảng cáo “Quà tặng cho người bạn thích” Reacto nhìn Minh, nhìn Ari, nhìn màn hình, rồi: — Cái này… để coi cảm xúc của Minh trước. Minh: — Biết điều đó! Reacto: — Vậy em bấm… like? Pixel sáng bừng lên: — Chính xác! Gợi ý thì bấm like. Funnely vỗ tay: — Quá trời! Tốt nghiệp “Thả bừa cấp độ 1” rồi đó bé! Reacto hí hửng: — Cảm ơn mấy bấy bì. Mi nghiêng người lại gần tai tôi: — Tao nghi nó định bấm tim vô tụi mình á… Nhưng mọi chuyện chưa yên… Dải sáng ban đầu — thứ dẫn chúng tôi tới đây — bỗng đổi màu. Xanh, Cam, ĐỎ. Ari bật dậy: — Khoan! Cái này không phải do Reacto. Đây là tín hiệu… có kẻ khác can thiệp mạnh hơn. Pixel xoay vòng vòng như spinner: — CẢNH BÁO! DỮ LIỆU BỊ BẺ HƯỚNG! Funnely run: — Ai chơi ác vậy trời… Minh tái mặt: — Ủa? Vụ Reacto chưa xong… mà còn vụ khác hả?! Ari xoay người lại, ánh mắt nghiêm hẳn: — Có một thế lực lớn hơn Reacto rất nhiều. Cô nói tiếp chậm rãi: — Tên nó là… Algo. Tôi lạnh sống lưng: — Nghe tên là thấy không vui rồi đó cô… Mi bấu tay tôi: — Tao nghi… phần cute tới đây hết rồi đó Linh… Ari gật đầu: — Từ giờ trở đi, ba em dính vào vụ án lớn nhất Markétia: Ai đang điều khiển thuật toán? Dải sáng đỏ nhấp nháy như đèn báo động trong phim khoa học viễn tưởng. Và tôi biết ngay chương sau… không còn nhẹ nhàng như chuyện dạy Reacto nữa.