DẢI SÁNG DẪN ĐƯỜNG VÀ CÚ SỐC ĐẦU TIÊN


Dải sáng xanh bạc uốn lượn phía trước như một con rắn phát quang siêu nghệ. Nhìn thôi là biết: đi theo nó chắc chắn không bình thường. Minh hí hửng: — Ê, nhìn giống đồ họa game xịn chưa?! Pixel bay lên cùng tốc độ… tắc kè bám tường: — Đề nghị không chạm vào. Xác suất bị điện giật: 0.3%. Mi đứng hình: — Ủa? 0.3% nghĩa là từng có người bị giật thật hả?! Tôi vội kéo áo Mi: — Đi đại. Lỡ giật thì… ba đứa giật chung cho vui. — Sao nghe không an ủi gì hết vậy?! — Mi hét nhỏ. Funnely bay trước, giọng như MC dẫn chương trình gameshow: — Nhanhhhhh lênnnn! Dải sáng sắp đổi hướng nè!

Trong hành lang Markétia… Không khí đúng kiểu “trường học ảo do IT team bị tăng ca”:
• Bảng tin tự quét nội dung: “TOP TREND HÔM NAY: Video mèo – Bánh mì mặn – Crush comeback.”
• Một con thỏ mặc hoodie chạy ngang với tốc độ 5G.
• Một bạn đang vẽ meme “Tao buồn ngủ” lên tường, và cái tường… tự bật hiệu ứng 3D.

Minh thở như không khí chứa caffein: — Trời… đây là nơi tui thuộc về… Pixel ngó qua: — Cảnh báo: 95% tân binh bị phân tâm trong 3 phút đầu. Mi kéo Minh lại như kéo chó nhỏ: — Tập trung! Chúng ta điều tra chứ không đi tham quan!

Dải sáng dừng trước một căn phòng dán đầy cảnh báo. Bảng treo trên cửa ghi: PHÒNG Ý TƯỞNG VIRAL. Bước vào rồi đừng hỏi tại sao đầu óc lộn xộn. Tôi rùng mình: — Nghe như lời nguyền mở đầu phim kinh dị vậy trời… Minh đặt tay lên cửa: — Mở nha? Nếu có gì tấn công thì… nhớ đừng bỏ tao chạy trước. Mi liếc Minh như liếc chiếc dép bị đảo chiều: — Bạn yên tâm. Tôi sẽ chạy sau bạn… một giây.

Cửa rẹt mở. Bên trong tối đen như điểm thi của đứa chưa học bài. Ở trung tâm phòng, một sinh vật tròn ú đang spam reaction lên màn hình: Tim, tim, haha, haha, like, like, haha, haha, tim, like, tim, haha, like, like. Minh hét: — ALO??? ĐỨA NÀO THẢ HAHA VÔ QUẢNG CÁO SINH NHẬT CRUSH TUI?!!! Sinh vật quay lại, cười sáng loáng như idol mới debut: — Tui đây. Tui tên Reacto! Tui chuyên bấm cảm xúc!!! Thấy gì tui cũng bấm! Thả tim cho đời thêm đẹp!

Tôi chớp mắt: — Nghĩa là… nghề nghiệp của nó là “thả cảm xúc bừa bãi”? Pixel gật gù: — Nó bấm dữ đến mức hệ thống hiểu lầm rằng… ba bạn đều thích món quà Minh search. Mi ôm đầu: — Trời đất… tụi tui thích còn chưa thống nhất nổi môn Toán nữa mà?!

Ari bước vào, giọng đặc sản “cô chủ nhiệm lớp 12A1 mệt rồi”: — Reacto không xấu. Nó chỉ… cuồng nút bấm. Reacto phồng má: — Huhu sao cô lại nói vậy? Tui bấm tim là tui yêu đời mà! Minh gào: — Yêu đời thì được! Đừng yêu nhầm quảng cáo của tui!!!

Funnely vòng quanh Reacto như giám khảo gameshow: — Nó là dạng… thả haha rồi mới suy nghĩ. Tôi thì thầm với Mi: — Nhìn nó y chang cái đứa lớp mình thả haha vô bài đăng buồn của người ta… Mi gật mạnh: — Ừ! Thả haha nhưng không biết chủ post đang thất tình!!!

Ari khoanh tay: — Tóm lại: nhiệm vụ tụi em là sửa cách bấm cảm xúc của Reacto. Minh bật ngược: — Cô… ý cô là tụi em phải dạy cảm xúc cho… cái cục tròn ú này hả?! Ari mỉm cười: — Đúng. Marketing mà — hiểu cảm xúc người ta còn khó hơn làm toán.

Reacto giơ tay tí hon: — Tui chịu học nha…. Nhưng cảnh báo là tui dễ xúc động lắm đó nha…! Pixel quay lại phía chúng tôi: — Chuẩn bị tinh thần. Độ khó ngang ngửa dạy học sinh cuối cấp ôn thi giữa kỳ. Tụi tôi đồng thanh: — CÁI GÌ DỊ??! Rõ ràng vụ quảng cáo “theo dõi crush” chỉ là bài tập khởi động nhẹ.