Category: Uncategorized

  • DẤU VẾT KỲ LẠ TRÊN MẠNG

    Cô Ari khoanh tay, đứng trước tụi tôi như chuẩn bị công bố bí mật quốc gia. — Rồi, trước khi điều tra ai phá hệ thống… tụi em phải hiểu vì sao mạng lại “biết tuốt”. Minh nhăn trán: — Em không hiểu. Em search có một cái à, sao nó biết nhiều dữ…

  • CÔ GIÁO ARI XUẤT HIỆN

    Chúng tôi còn đang há hốc nhìn cổng trường Markétia thì bỗng một làn gió thơm mùi quýt lướt ngang. Giọng nữ vang lên phía sau: — Các em tới muộn rồi đó. Cả ba quay phắt lại. — Ối trời!!! — tụi tôi đồng thanh. Cô Ari xuất hiện. Nhưng không phải kiểu cô…

  • CÁI BANNER TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG

    Chiều thứ sáu, tiết cuối vừa tan, não tôi lập tức chuyển về trạng thái: “Không học nữa. Chỉ ăn” Ba đứa – tôi (Linh), Minh và Mi – kéo nhau ra quán trà sữa quen thuộc trước cổng trường. Nhìn menu một hồi, chúng tôi thống nhất gọi: • Minh: trà sữa trân châu…

  • CHÍ PHÈO

    Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu hắn chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: Đời là tất cả nhưng cũng chẳng là ai. Tức mình, hắn chửi ngay tất cả làng Vũ…

  • TRUYỆN TÌNH

    Buổi sáng sướng nhất của một cậu học trò có lẽ là buổi sáng đầu tiên trong vụ nghỉ hè. Tối hôm trước, người ta không thắp đèn, đi chơi thật khuya mới chịu về. Người ta lên giường nằm, hơi mỏi chân và hơi mệt trong người, nhưng cái đầu nhẹ thênh thênh. Bao…

  • MỘT ĐÁM CƯỚI

    Dần thức dậy thì trong nhà còn tối om om. Đêm tháng Chạp, trời lâu sáng. Thật ra thì gà gáy đã lâu. Tiếng gà gáy xôn xao. Và óc Dần còn lưởng vưởng một ý nhớ mơ hồ, giống như khi người ta nhớ lại những chốn mình đã qua trong một giấc chiêm…

  • BÀI HỌC QUÉT NHÀ

    Hồng đang thẩn thơ chơi một mình ở trong vườn. Ít lâu nay, những lúc được đi chơi, Hồng chỉ đi chơi có một mình. Chị Thảo về rồi ,Thảo là con ở trước kia vẫn giữ em Hồng,. Thằng em chưa biết đi. Còn thầy u thì bây giờ hay gắt quá. Hồng cũng…

  • ĐUI MÙ

    Vào bàn ăn, thấy chỉ có mình bạn với tôi, tôi không sao giấu nổi sự ngạc nhiên. Hùng như cũng đoán ra điều ấy, mỉm cười hỏi tôi:  Chắc anh lấy làm lạ vì không có Nga ngồi cùng ăn với chúng ta như năm trước?  Quả có thế. Ý hẳn chị đi chơi…

  • ĐÔI MÓNG GIÒ

    Ngay cái tên cũng khó nghe rồi. Thà cứ là Kèo, là Cột, là Hạ, là Đông. Là gì cũng còn dễ nghe. Nhưng hắn ta lại là Trạch Văn Đoành. Nghe như súng thần công. Nó chọc vào lỗ tai. Đã thế cái mặt hắn lại vênh vênh, ngậu xị thế nào. Đôi lưỡng…

  • ĐÓN KHÁCH

    Có giời biết đấy, quả thật Sinh không ác. Nhưng mà Sinh nhẹ dạ. Ấy là cái tật chung của những người trẻ tuổi. Vả lại, Sinh vẫn tưởng không đời nào lại có những người ngớ ngẩn như thế được. Vẫn biết ông đồ tính thật thà. Nhưng còn bà cụ chứ! Bà phải…