Category: Uncategorized

  • IX. ĐẦY TỚ NÓI XẤU CHỦ NHÀ

    Việc một con sen ngu đần bị điện giật, rồi bị động kinh, rồi đánh vỡ lọ, rồi bị vu cho là ăn cắp, rồi bị bắt nữa, đã đánh mạnh vào bộ óc suy nghĩ của chúng tôi. Lúc ấy, có lẽ là những phút độc nhất vô nhị mà cái hạng con ong…

  • X. TÔI LÀ TÔI

    Thưa các ngài, bây giờ thì tôi lại là tôi. Bỏ cái áo cánh màu hoa đào và cụt tay, bỏ cái quần lĩnh thâm, cái kính đen, đôi mái tóc gài tai, tôi đã dùng đến những quần áo của tôi và nay tôi có thể trò chuyện với các ngài bằng một người……

  • III. MUỐN BÁN MƯỜI SÁU NGƯỜI

    Nên có những chữ này kẻ thật đẹp vào bảng để trước chỗ chúng tôi ngồi, có lẽ những người đi đường mới thèm để ý và chúng tôi mới thoát khỏi nạn ngồi giơ mặt cho ruồi bâu. Theo lời mụ làm nghề đưa người ở, tôi đã ra góc phố A mi ra…

  • IV. CÁI GIÁ TRỊ LÀM NGƯỜI

    …Nghĩa là có khi không bằng giá súc vật. Thật vậy, tôi thấy một vài con chó còn được chủ mua thịt bò cho ăn. Có khi con chó mỗi tháng khiến chủ tốn kém hơn một đứa tôi tớ trong nhà. Mười sáu người đủ hạng lớn, bé, trẻ già này, mỗi người chỉ…

  • V. CUỐN TIỂU THUYẾT CỦA CON SEN ĐŨI

    Trong khi ngồi trước đèn để thuật lại câu chuyện này, tôi cũng muốn cho mơ màng để cái cuộc giãi bày tâm sự của con sen có được một chút thi vị. Khốn nạn thay, tên nó lại xấu xí như thế, mà những lời tâm sự ấy lại giãi bày trong một phong…

  • VI. SỰ CÁM DỖ VỚI MẢNH HỒN NGÂY THƠ

    Đến bữa chiều, cái Đũi và tôi cùng đứng lên từ giã cái vỉa hè đường A mi ra cuốc bê rồi chia tay nhau. Vì chưng một con sen thất nghiệp không nhà muốn làm ả đào là tức khắc thành ngay ả đào, tôi đồ chừng nó còn đủ thì giờ để nóng…

  • VII. ÁNH SÁNG CỦA KINH THÀNH

    Đêm hôm sau tôi lại đến hàng cơm. Lần này đáng lẽ bảo lên cái gác mà tôi đã nằm một đêm, thì họ quát tháo ầm lên rằng tôi là kẻ mở đường cho điếm, rằng mụ già đưa người đã quên không lại đưa trả hai xu tiền trọ hộ tôi, rằng hôm…

  • I. MỞ ĐẦU

    Thưa các ngài! Xưa nay tôi vẫn để tóc rẽ bên. Vậy mà tháng trước đây, tôi đã phải nuôi tóc cho rõ dài cho sau đỉnh đầu tôi, tóc chấm xuống gáy… Rồi thì là hai bên tai tôi cũng có hai nắm tóc mắc lên trên như hai cái đuôi gà. Thế nghĩa…

  • II. ĐÊM ẤY, TẠI HÀNG CƠM

    Tôi không cần nói rõ hàng cơm nào, ở phố nào làm gì. Các ngài chỉ cần biết rằng một hàng cơm cũng như nghìn vạn hàng cơm khác, nghĩa là khi ta mới bước chân vào thì bổn phận ta là thấy lập tức buồn nôn buồn oẹ. Nó là mùi cá mè, mùi…

  • Ông thầy thuốc

    Trên đường Quán Thánh, ông Hạnh và bà Cán rảo bước trở về làng Thụy Khuê. Bà Cán đã đến mời ông Giao, bà ta chỉ biết ở Hà Nội có một ông lang ấy, song ông đi vắng. Bấy giờ trời đã gần tối. Các đèn điện chiếu ánh lờ mờ lên những cây…