-
VI
Biết là Thái rất cương quyết, nói mãi cũng vô ích, không thể đổi được ý định của Thái, Dũng giơ tay bắt tay bạn từ biệt: Chúng tôi không thể giúp được anh gì nữa. Thái giữ bàn tay Dũng trong tay mình: Anh cần gì phải áy náy. Mỗi người một cảnh. Đến…
-
IV
Dũng đưa cho mọi người trong nhà xem tờ cáo phó, nói: May ra thì kịp. Rồi chàng móc túi lấy ra cuốn lịch giở vội vàng đến trang kê giờ xe lửa. Chàng hỏi vú già: Đã sửa soạn va li chưa? Vú già đáp: Xong rồi cậu ạ. Tôi lấy cái va li…
-
V
Thấy trong rá đã đủ lá ngót để nấu được bát canh, Loan quay trở vào. Nàng nghĩ bụng: Thầy vẫn thích ăn canh rau ngót. Hôm nay phải cố nấu thật ngon. Nhưng nghĩ đến ba cái bánh trứng cáy còn lại, nàng không chắc canh có thể ngọt được; thốt nhiên Loan thấy…
-
IV
Qua lá cây, Trúc thoáng thấy bóng Hà đứng trong sân đương sửa soạn gánh hàng. Trúc bước vội vào và lên tiếng hỏi to: Cô đi chợ nào hôm nay? Hà vẫn cúi mình vừa loay hoay xếp các tấm lụa vào gánh vừa nói: Tiếng ấy thì lại tiếng anh Trúc rồi. Ở…
-
V
Trời không mưa nhưng vì sương xuống nhiều nên những chiếc lá cây tre mai ướt bóng loáng; chốc chốc một chiếc lá từ từ nghiêng mình và giọt nước đọng long lanh ở đầu lá rơi thẳng xuống làm rung động một, hai chiếc lá khác ở dưới. Trên đường cái, một đám người…
-
VI
Anh Dũng, Tôi hiện ốm nặng, không biết là bệnh gì. Có lẽ là sốt rét rừng, cố nhiên vì tôi sốt nhiều lắm và chắc bị từ hồi lên mạn ngược, mà có lẽ là lao vì tôi ho cũng kha khá, có lẽ cả hai thứ mà có lẽ ba, bốn thứ bệnh cũng…
-
VII
Đến quán hàng nước bà Nhài, Trúc bảo Dũng: Đằng nào cũng chậm rồi. Ta rẽ vào Ý Dương thăm anh Cận và cho anh ấy biết tin. Anh nghĩ sao? Dũng đáp: Tùy đấy. Nhưng về sợ tối. Trúc nói: Đêm nay có giăng. Với lại đã lâu lắm chưa đến thăm anh Cận;…
-
I
Cô bé con bán hàng mở vung múc nước chè; làn khói nóng và thơm thoảng qua mặt khiến Dũng nhớ đến hôm nào ngồi cạnh Loan trong lòng ấm áp và nhìn ra cảnh chiều mờ sương thu. Chàng nhận rằng hôm nay vô tình chàng lại ngồi nguyên chỗ cũ; trời tháng tám,…
-
II
Dũng thở thấy nhẹ hơn mọi buổi sáng khác. Chàng sực nhớ ra rằng vào quãng ba, bốn giờ sáng, trời đổ cơn mưa to. Trong khi mơ màng nghe tiếng mưa rào rào ngoài nhà, Dũng đã có chiêm bao thấy một chuyện gì vui lắm, nhưng nghĩ mãi Dũng cũng không nhớ ra…
-
III
Mau lên, không đói lắm rồi. Loan vừa nói vừa rót nước vào chai, nước nóng bắn ra bàn tay khiến Loan đặt vội ấm xuống bàn, xuýt xoa đưa tay lên miệng thổi cho dịu chỗ bỏng. Dũng ân cần hỏi: Có làm sao không? Loan sung sướng nhìn Dũng mỉm cười rồi nũng…