Category: Uncategorized

  • VƯỢT QUA

    VƯỢT QUA Vân gắp miếng lưỡi lợn đưa vào miệng, chưa kịp nhai dập miếng thịt luộc ngon lành, thì thằng nhỏ ngồi trong lòng chị đã thò tay vào miệng chị, hòng móc miếng thịt ra. Vân ngoảy người sang trái tránh con để cố nhai nuốt trọn miếng ăn, thì thằng bé dang…

  • MŨI TÊN ĐỎ VÚT BAY

    MŨI TÊN ĐỎ VÚT BAY Vừa tiễn một bé tự kỷ và mẹ của bé ra về sau buổi can thiệp khôi phục chức năng phát âm, Hà kéo cánh cửa sắt, định khóa lại thì nghe tiếng chuông điện thoại. Chị vội chạy vào phòng trong tìm chiếc smartphone, chắc là nó nằm trên…

  • BÍ MẬT CỦA CHỒNG

    BÍ MẬT CỦA CHỒNG Vợ chồng tôi cưới nhau được gần một năm. Tuy thuộc dạng “rổ rá cạp lại” nhưng chúng tôi sống khá hạnh phúc. Hiến cũng là một người bố tốt và nghiêm khắc với con trai riêng của tôi. Trong mắt tôi, Hiến là người chồng tuyệt vời, ngoại trừ một…

  • NGƯỜI LẠ

    NGƯỜI LẠ 1. Tôi chán nản lê bước ra khỏi phòng họp. Tổng kết cuối năm, doanh số bán hàng của công ty sụt tới 37% so với năm trước. Mỹ phẩm của hãng chúng tôi vẫn thuộc hàng chất lượng cao nhất từ xứ sở Kim Chi, vậy mà tại sao một số khách…

  • LỜI ĐẦU SÁCH

    LỜI ĐẦU SÁCH Khuất Lệ Lan Trong tập truyện ngắn độc đáo về đề tài trẻ tự kỷ và gia đình, thầy cô giáo xung quanh trẻ tự kỷ của tác giả Kiều Bích Hậu, chúng tôi đặc biệt chú ý đến truyện ngắn Cất tiếng gọi trời. Trong truyện ngắn này, chuyển động của…

  • TÌNH YÊU CÁCH VÁCH

    TÌNH YÊU CÁCH VÁCH Có một tình yêu đã nảy mầm ở dãy tầng lầu này, cụ thể ở tầng 3, giữa hai người trẻ tuổi đang đứng trên bục gỗ để giảng dạy ở hai căn phòng liền kề nhau, phòng 203 và 204. Thứ hai, ở phòng 203, chàng đang dạy môn Cơ…

  • Chương 1

    Tôi chết vào một chiều mưa lạnh.Không đau, không máu, chỉ là một tiếng rơi khẽ như cành hoa gãy. Khi mở mắt ra, tôi thấy mình đang đứng trên bến sông. Trời không đen, không sáng, chỉ mờ xám như giấy mục. Dòng sông lặng lẽ trôi. Một chiếc thuyền lớn đang neo đậu,…

  • Chương 1: QUÁN TRỌ NGƯỜI QUEN

    Tôi không biết mình đã đi bao lâu. Trời đổ mưa từ rạng sáng. Tôi lạc tay lái, xe lao xuống một lối mòn chưa từng thấy. Khi mở mắt ra, trước mặt là một quán trọ gỗ cũ kỹ, treo bảng “NGƯỜI QUEN”. Bên trong ấm đèn vàng. Mùi bạc hà và chút khói…

  • Chương 1: Em…

    Em… Tôi luôn nghĩ thành phố này là một cơ thể sống khổng lồ, với vô số mạch máu bằng bê tông và thép, nơi người ta len lỏi như vi khuẩn, hối hả chạy trốn nỗi buồn. Nhưng tôi không trốn được. Tôi vẫn ở đây, hít thở thứ không khí ngột ngạt ấy…

  • VI. LÀM DÂU QUÊ

    VI. LÀM DÂU QUÊ   Tết năm 29 tuổi, ba thầy ngoại cảm phán chung một câu rằng số tôi cô quả, cố thế nào cũng không lấy nổi chồng, nếu không lễ bái cho đúng. Sự khác nhau ở đây là muốn lễ đúng thì phải đến nhờ họ giúp. Bố tôi bảo con…