-
ĐÒN CHỒNG
Khôn đòn quan, gái ngoan đòn chồng. Việc ấy đã xảy ra giữa chợ, có bao nhiêu người biết. Bao nhiêu người ấy là đàn bà cả. Bà thì lắc đầu, bà thì chép miệng. Có những bà cẩn thận với tai tiếng quá, rụt cổ lại, làm cái điệu bộ của một người khi…
-
GIĂNG SÁNG
Điền có bốn cái ghế mây. Tất cả đồ đạc trong nhà, chỉ có bốn cái ghế mây này là có giá. Không phải Điền mua. Tính Điền rất ghét mua. Từ ngày ra ở riêng đến giờ, Điền mới mua có một lần. Ấy là một cái giường bằng gỗ bưởi của một người…
-
TÌNH ĐIÊN
Ánh sáng vàng úa của vừng thái dương đỏ chói như còn do dự ở chân dãy tre già cao vót, rì rào, kẽo kẹt. Luồng gió mát về chiểu vừa đánh thức xóm Hồng Thủy miên man ngây ngất trong bầu không khí nồng nực của buổi trưa mùa hạ. Nào tiếng cười đùa…
-
TÌNH ĐIÊN
Ánh sáng vàng úa của vừng thái dương đỏ chói như còn do dự ở chân dãy tre già cao vót, rì rào, kẽo kẹt. Luồng gió mát về chiểu vừa đánh thức xóm Hồng Thủy miên man ngây ngất trong bầu không khí nồng nực của buổi trưa mùa hạ. Nào tiếng cười đùa…
-
TÌNH TUYỆT VỌNG
Một đêm lễ Noel. Chung quanh chiếc bàn bầu dục phủ khăn trắng trên bàn bày la liệt các món ăn, năm người ngồi như có chiều mỏi mệt, có dáng buồn rầu. Vì thức khuya chăng? Lúc đó đã gần hai giờ sáng. Vì nghe bài thuyết giáo quá nghiêm khắc của cố B.…
-
BÊN DÒNG SÔNG HƯƠNG
Vị Dạ là một khu rất yên tĩnh ở vùng sông Hương núi Ngự. Chiều đến, thả thuyền từ bến Đông Ba theo dòng sông đi xuôi xuống phía dưới, vượt qua cù lao Bộc Thanh, lữ khách sẽ nghe tiếng ồn ào ở trong chợ, ở trên cầu, tiếng còi ô tô, tiếng nhạc…
-
SÓNG GIÓ ĐỒ SƠN
Năm giờ sáng. Sau hàng lan can chạy thẳng ngăn bãi cát lượn vòng theo hình bán nguyệt, rặng nhà phố Đồ Sơn cửa chớp đóng kín như có chiều hờn giận vừng thái dương vội mọc. Những khóm thông rung rinh đương thì thầm cùng nhau câu chuyện bí mật được nghe tối hôm…
-
ANH PHẢI SỐNG
Trên đê Yên Phụ một buổi chiều mùa hạ. Nước sông Nhị Hà mới bắt đầu lên to, cuồn cuộn chảy, tưởng muốn lôi phăng cái cù lao ở giữa sông đi. Theo dòng nước đỏ lờ lờ, những thân cây, những cành khô trôi từ rừng về, nổi lềnh bềnh, như một dãy thuyền…
-
VII
Đến quán hàng nước bà Nhài, Trúc bảo Dũng: Đằng nào cũng chậm rồi. Ta rẽ vào Ý Dương thăm anh Cận và cho anh ấy biết tin. Anh nghĩ sao? Dũng đáp: Tùy đấy. Nhưng về sợ tối. Trúc nói: Đêm nay có giăng. Với lại đã lâu lắm chưa đến thăm anh Cận;…
-
I
Cô bé con bán hàng mở vung múc nước chè; làn khói nóng và thơm thoảng qua mặt khiến Dũng nhớ đến hôm nào ngồi cạnh Loan trong lòng ấm áp và nhìn ra cảnh chiều mờ sương thu. Chàng nhận rằng hôm nay vô tình chàng lại ngồi nguyên chỗ cũ; trời tháng tám,…