Price Tower nhìn từ bên ngoài đã cao.
Nhưng đứng bên trong mới thấy nó… cao một cách đáng nghi.
Những con số lơ lửng giữa không trung, đổi qua đổi lại liên tục, như đang thử phản ứng của người đối diện.
Ba mươi phần trăm.
Năm mươi phần trăm.
Bảy mươi phần trăm.
Minh ngửa cổ nhìn lên, mắt sáng như vừa gặp câu hỏi tủ.
— Giảm cỡ này mà không bán được thì chắc do… thị trường ghét mình.
Mi liếc Minh.
— Hoặc do mình hiểu sai thị trường.
Linh không nói gì. Cô chỉ có cảm giác quen quen.
Cảm giác này giống hệt lúc một vụ án tưởng là đơn giản… nhưng sắp rẽ sang hướng khác.
Pixel bật sáng.
— Ghi nhận: con số tăng nhanh hơn mức độ thuyết phục.
Minh quay sang.
— Nghĩa là sao? Số to thì phải thuyết phục chứ?
— Không hẳn.
Pixel đáp.
— Đôi khi số to khiến người ta… giật mình trước khi kịp hiểu.
Một giọng nói vang lên từ phía trên.
— Cuối cùng cũng có người nhận ra.
Một người đàn ông đứng tựa lan can tầng cao nhất. Áo xám, gương mặt bình thản như thể ông đã đứng đó từ rất lâu.
— Tôi là Keeper Price.
— Người trông coi những quyết định tưởng là đơn giản nhất.
Minh gần như không để tâm đến lời giới thiệu.
— Bọn tôi muốn thử giảm giá.
Keeper Price nhìn Minh, rồi nhìn Linh.
— Ai quyết định?
Minh giơ tay rất nhanh.
Mi khẽ thở dài, kiểu thở dài của người biết trước chuyện gì sắp xảy ra.
— Bao nhiêu?
Keeper hỏi.
— Năm mươi phần trăm.
Con số đổi màu.
Minh chờ.
Linh chờ.
Mi chờ.
Không có gì xảy ra.
Pixel cập nhật.
— Lượt xem tăng.
— Thời gian dừng lại… rất ngắn.
— Không có giao dịch.
Minh nhíu mày.
— Ủa? Chưa đủ đô à?
Keeper Price nhún vai.
— Có thể là chưa đủ.
— Cũng có thể là quá đủ.
Minh không nghe chữ “quá”.
— Vậy thì… tăng tiếp.
— Bảy mươi phần trăm!
Con số đỏ rực.
Minh khoanh tay, tự tin.
— Lần này thì ai cũng phải mua thôi.
Mi quay sang Minh, giọng rất bình tĩnh.
— Cậu có bao giờ thấy một món đồ giảm bảy mươi phần trăm mà không tự hỏi: “Ủa, nó bị sao vậy?” chưa?
Minh khựng lại.
— Ý cậu là…
— Là lúc này, người ta không còn nghĩ “mình hời”.
Mi nói.
— Mà nghĩ “mình có đang bị dụ không?”
Linh gật nhẹ.
Cô đã thấy kiểu nghi ngờ này ở đâu đó rồi. Trong rất nhiều vụ án cũ.
Một người xuất hiện dưới chân tháp.
Không phát sáng.
Không có bảng số liệu đi kèm.
Chỉ là một người dùng rất bình thường.
— Tôi thấy quảng cáo.
Anh ta nói.
— Giảm sâu lắm.
Minh gần như reo lên.
— Thấy chưa!
— Nhưng tôi không mua.
Người đó nói tiếp, rất tự nhiên.
Minh đứng sững.
— Sao lại không?
Người dùng nhìn con số bảy mươi phần trăm, rồi nhìn Minh.
— Vì tôi không hiểu tại sao nó rẻ như vậy.
— Và tôi không có thời gian để tìm hiểu xem… mình có phải là người bị lừa không.
Mi nghiêng đầu.
— Nếu là mười phần trăm?
— Tôi sẽ đọc kỹ hơn.
— Ba mươi phần trăm?
— Tôi sẽ cân nhắc.
— Còn bảy mươi phần trăm?
Người dùng lắc đầu.
— Tôi đi chỗ khác cho nhanh.
Anh ta quay lưng, biến mất giữa những con số đang nhấp nháy.
Minh im lặng một lúc.
— Vậy… giảm giá để làm gì?
Keeper Price bước tới gần hơn.
— Giảm giá không phải để bán rẻ.
— Giảm giá là để nhấn mạnh giá trị đã có sẵn.
Mi tiếp lời, giọng nhẹ mà trúng.
— Giá rẻ mà không có giá trị đi kèm…
— giống như hét lên giữa chợ rằng: “Ở đây có vấn đề nè!”
Linh nhìn Minh.
— Cậu không bán sản phẩm.
— Cậu đang bán cảm giác lo lắng.
Minh cười gượng.
— Nghe không vui chút nào.
— Vì nó không vui thật.
Mi đáp.
Linh lên tiếng.
— Thử lại đi.
— Nhưng lần này, giảm vừa đủ. Và nói rõ lý do.
Pixel ghi nhận.
— Ưu đãi có bối cảnh.
— Khả năng gây hoảng loạn: thấp.
Con số mười lăm phần trăm xuất hiện.
Không quá nổi bật.
Không quá khiêm tốn.
Bên cạnh là một dòng chữ ngắn:
“Giảm giá để tri ân, không phải để bán tháo.”
Một người dùng khác dừng lại.
Đọc.
Ở lại.
Rồi gật đầu.
Minh tròn mắt.
— Ủa… mới nãy giảm bảy mươi phần trăm thì chạy mất dép.
— Giờ có mười lăm phần trăm mà họ ở lại?
Mi nhún vai.
— Vì lúc này họ mua sản phẩm.
— Không phải mua nỗi sợ.
Keeper Price quay lưng.
— Giảm giá không làm sản phẩm tệ đi.
— Nhưng nó làm lộ rõ sản phẩm vốn đã tệ.
Price Tower dần khuất sau lưng họ.
Pixel lưu lại dòng cuối.
— Ghi chú Markétia:
— Giá thấp không tạo ra giá trị.
— Giá trị rõ ràng khiến giá trở nên hợp lý.
Minh gật đầu, chậm rãi.
— Lần sau… mình sẽ hỏi “tại sao họ nên mua” trước khi hỏi “giảm bao nhiêu”.
Mi mỉm cười.
— Chào mừng cậu đến tầng tiếp theo của Price Tower.
Khi họ rời đi, Pixel chợt cập nhật.
— Phát hiện mới.
— Một số chiến dịch không giảm giá… nhưng vẫn bán rất chạy.
Linh dừng lại.
— Không giảm mà vẫn chạy?
Mi nhíu mày.
— Vậy thì… có thứ khác đang thao túng cuộc chơi.
Linh không nói gì thêm.
Nhưng trong đầu cô, một dấu hỏi lớn vừa được khoanh tròn.
Và cô biết, vụ này… chưa xong.