Phòng nghỉ nhịp yên được đúng… 10 giây. Rồi BÙM! Một tiếng nổ nhẹ vang lên từ xa, kèm theo một làn khói… mùi như ý tưởng bị đốt cháy. Minh bật dậy: ỦA? Tiếng gì vậy?! Mi co rúm lại: — Tao hy vọng đó không phải Algo đang đập tường tìm tụi mình… Pixel vểnh tai như radar: — Không. Đây là âm thanh đặc trưng của… ý tưởng bốc hơi. Tôi trợn mắt: — Ý tưởng mà cũng bốc hơi được hả? Funnely gật gù: — Được chứ. Giống não mình khi vô phòng thi đó. Ari đứng dậy, mặt nghiêm: — Đi thôi. Âm thanh phát ra từ Khoa Ý TƯỞNG. Chúng tôi chạy đến tòa nhà cao nhất Markétia. Trên cửa là bảng lớn: CREATIVE LAB. Ai vào mà đầu trống rỗng thì coi chừng bị hút cạn não. Tôi nuốt nước bọt: — Nghe… thân thiện ghê ha. Minh mắt sáng như LED: — Ở đây chắc tạo ra mấy concept triệu view á! Kiểu TikTok 5 giây nhưng 5 triệu like đó! Mi búng trán Minh: — Ừ, còn tụi mình thì sinh ra ở phòng học chán muốn chết. Ari đẩy cửa. Cảnh tượng trước mặt làm cả nhóm đứng hình Creative Lab trống rỗng theo nghĩa… đáng sợ: • Tất cả bảng trắng, trắng bóc. Đèn sáng tạo trên trần, tắt hết. Bảng “Ý tưởng hôm nay”, trống trơn. Một robot họa sĩ đang vẽ… vòng tròn nguệch ngoạc như bị lỗi. Pixel kiểm tra không khí: — Xác nhận: Đây là hiện tượng “creative blackout”, bí ý tưởng tập thể. Mi há hốc: — Ủa? Học viện mà cũng bí ý tưởng được hả?! Ari gật: — Chỉ khi Spark biến mất thôi. Tôi hỏi: Spark là ai ạ? Ngay lúc đó, Một sinh vật nhỏ như ngọn lửa mini nhảy xuống bàn. Mặt tròn, tóc bù xù, ánh sáng lập lòe. Giọng nó vang lên như chiếc bật lửa biết nói: — Tui đây. Mi che miệng cười: — Trời ơi… nhìn như cục lửa stress ấy. Spark phồng má: — Này tui là linh hồn ý tưởng nha! Không phải cục lửa burn-out! Tôi quan sát: — Nhưng cô nói Spark biến mất rồi mà? Spark cúi đầu, giọng nhỏ xíu: — Tui… biến mất thiệt. Bị hút sạch ý tưởng. Tui mới lết về được một chút. Pixel bật đèn phân tích: — Ai hút? Spark run run: — Không thấy mặt. Chỉ thấy… một bóng đen rất lớn. Rồi đầu tui bị “reset”. Và tui chỉ nhớ đúng một câu nó nói… Spark hít sâu, rồi nói bằng giọng trầm rợn: “Ý tưởng bây giờ… phải theo ta.” Mi ôm ngực: — Nghe ghê quá vậy trời… Minh nghiêm túc hiếm thấy: — Nếu Spark bị hút… học viện sẽ thiếu sáng tạo? Funnely bay vòng vòng: — Không Spark, không content, không viral, không campaign, không khách hàng. Markétia lúc đó chỉ còn là học viện ma. Tôi há hốc: — Vậy chẳng khác gì tận thế Markétia?! Pixel gật rầu rĩ: — Và tệ hơn: Algo ghét thiếu ý tưởng. Nó sẽ siết kiểm soát mạnh hơn. Ari kết lại: — Vậy nên vụ Spark biến mất… là nguyên nhân khiến Algo nổi giận. Manh mối đầu tiên Spark run run rút ra một tờ giấy cháy xém cạnh: — Tui tìm được cái này trước khi xỉu… Cả nhóm chụm lại như đang xem lá thư của ác nhân trong phim trinh thám. Trên giấy là ký hiệu lạ: SPLIT. Tôi nheo mắt: — Dấu toán học hả? Minh lắc đầu: — Không… “Split” là tách. Chia ra. Phân đôi. Mi rùng mình: — Ý tưởng bị… tách làm hai? Một bản tốt, một bản xấu? Spark giọng run: — Có thể ai đó đang tạo các “bản sao Ý tưởng Đen”… thay tui điều khiển sáng tạo. Funnely rít lên: — Trời đất ơi! Ý tưởng đen kiểu “dùng 100 filter lòe loẹt để câu view” đó!!! Pixel tái mặt: — Nếu đúng… học viện sẽ sụp. Viral sẽ méo. Brand sẽ chết. Nội dung sẽ thành… rác. Ari đứng thẳng: — Nhiệm vụ của tụi em: Tìm ra SPLIT là gì… và kẻ nào đang muốn thay Spark bằng bản sao đen. Tôi nuốt nước bọt: — Cô ơi… sao vụ này giống phim kinh dị quá vậy… Ari cười nửa miệng: — Marketing mà Linh. Ngoài đời… đôi lúc còn kinh dị hơn.